Biến trong C là tên được đặt cho một vùng lưu trữ mà các chương trình của chúng ta có thể thao tác. Mỗi biến trong C có một kiểu cụ thể, xác định kích thước và bố cục bộ nhớ của biến, phạm vi của các giá trị có thể được lưu trữ trong bộ nhớ đó và tập hợp các hoạt động có thể được áp dụng cho biến.
Lớp lưu trữ trong C định nghĩa phạm vi (mức hiển thị) và thời gian hiển thị của các biến hoặc các hàm trong một chương trình C. Chúng tôi cung cấp thông tin về bốn lớp lưu trữ khác nhau trong một chương trình C như sau:
Hằng số phản ánh các giá trị cố định mà chương trình không thể thay thay đổi trong quá trình thực hiện. Các giá trị này thường là chữ, hằng số trong C là bất kỳ loại dữ liệu cơ bản nào như hằng số nguyên, hằng số thực, hằng số ký tự hoặc chuỗi ký tự và cũng có các hằng số liệt kê.
Toán tử là biểu tượng cho trình biên dịch thực hiện các thao tác toán học hoặc logic cụ thể. Toán tử trong C và C++ rất nhiều các toán tử dựng sẵn và cung cấp các loại toán tử sau:
Các cấu trúc C/C++ sau đây điều khiển luồng trong C thông qua chương trình. Nếu bạn là một lập trình viên có kinh nghiệm, chức năng của các cấu trúc này sẽ quen thuộc với cả các ngôn ngữ khác mà các bạn đã học qua.
Khi tiến hành lập trình có thể bạn sẽ gặp phải tình huống đó là một khối mã cần được thực thi nhiều lần, khi đó các câu lệnh được thực thi tuần tự: Câu lệnh đầu tiên trong một hàm được thực hiện trước tiên, tiếp theo là câu lệnh thứ hai và tiếp tục như vậy. Vòng lặp trong C nhằm cung cấp các loại vòng lặp sau đây để xử lý các yêu cầu lặp:
Hàm trong C là một nhóm các câu lệnh cùng nhau thực hiện một nhiệm vụ. Mỗi chương trình C có ít nhất một hàm, là hàm main () và tất cả các chương trình đều có thể thêm các hàm bổ sung.
Quy tắc phạm vi trong C là một vùng của chương trình mà một biến được xác định là có sự tồn tại và ngoài biến đó ra thì các biến khác đều không được truy cập. Có ba nơi mà các biến có thể được khai báo bằng ngôn ngữ lập trình C đó là:
Mảng trong ngôn ngữ C là một loại cấu trúc dữ liệu có thể lưu trữ một tập hợp tuần tự kích thước cố định của các phần tử cùng loại. Một mảng được sử dụng để lưu trữ một bộ sưu tập dữ liệu, nhưng thường hữu ích hơn khi nghĩ về một mảng như một tập hợp các biến cùng loại.
Con trỏ trong C giúp cho việc thực hiện chương trình C trở nên thật dễ dàng và đơn giản. Một số nhiệm vụ lập trình C được thực hiện dễ dàng hơn với con trỏ và các tác vụ khác, chẳng hạn như cấp phát bộ nhớ động, việc này sẽ không thể thực hiện được mà không sử dụng con trỏ. Vì vậy, kiến thức về con trỏ là một trong những yếu tố mà mỗi lập trình viên đều không thể bỏ qua Hãy bắt đầu học chúng theo các bước đơn giản và dễ dàng dưới đây.
Chuỗi trong C là mảng một chiều các ký tự được kết thúc bằng một ký tự null '\ 0'. Vì vậy, một chuỗi null chấm dứt chứa các ký tự bao gồm chuỗi theo sau là một null.
Union trong C là một kiểu dữ liệu đặc biệt có sẵn trong C cho phép lưu trữ các kiểu dữ liệu khác nhau trong cùng một vị trí bộ nhớ. Bạn có thể xác định một liên kết với nhiều thành phần, nhưng chỉ một thành phần có thể chứa một giá trị tại bất kỳ thời điểm nào. Union cung cấp một cách hiệu quả để sử dụng cùng một vị trí bộ nhớ cho nhiều mục đích.
Mảng trong C cho phép xác định loại biến có thể chứa nhiều mục dữ liệu cùng loại, còn cấu trúc (Struct) trong C tương tự là một kiểu dữ liệu do người dùng định nghĩa khác có sẵn trong C cho phép kết hợp các mục dữ liệu của các loại khác nhau.
Ngôn ngữ lập trình C cung cấp một từ khóa được gọi là typedef, bạn có thể sử dụng để cung cấp kiểu cho một loại tên mới.
Trường Bit trong C là các biến được định nghĩa với chiều rộng được xác định trước, một trường bit có thể chứa nhiều hơn một bit.